Đang chùng lòng một tí với giả-thật trong các mối quan hệ tôi đã nuôi dưỡng lâu nay, viết một entry rồi mà lòng vẫn còn man mác. Tôi chợt nhớ đến Thầy Shyam B. Menon như là một hình ảnh trái ngược với những gì tôi đang gặp. Đây là cách để tâm lý pasada (tín tấm thuần khiết, niềm tin trong sáng về một giải pháp tích cực, tốt đẹp) nó vớt tâm lý samvega (chùng lòng, bất an và loay hoay muốn vượt thoát tình trạng hiện tại) đang lan tỏa xâm chiếm lòng mình.
Với Thầy, mối quan hệ thầy trò đến rất tự nhiên, không cần quá nhiều năng lượng, tâm huyết để nuôi dưỡng mà nó tự lớn, khỏe mạnh thế này, trong khi đó, nhiều mối quan hệ mình nuôi sao nó không lớn?!
Với Thầy, mối quan hệ thầy trò đến rất tự nhiên, không cần quá nhiều năng lượng, tâm huyết để nuôi dưỡng mà nó tự lớn, khỏe mạnh thế này, trong khi đó, nhiều mối quan hệ mình nuôi sao nó không lớn?!
Đang nghĩ đến Thầy Menon, định lục entry "Thầy tôi" đọc lại để nhắc mình, trên đời này hãy còn nhiều người chân tình lắm, thì mail Thầy đến. Hơi lâu rồi, Thầy chẳng mail cho tôi, có lẽ vì bận. Phần mình, không có gì mới, nên tôi chẳng có mail thăm Thầy cũng vài tháng rồi.
Phải chăng có cái gọi là "thần giao cách cảm" ở đây?!
Lòng bình an!
Entry "Thầy tôi" này được viết từ nhiều năm rồi...