Thursday, July 26, 2018

KHÓ KHĂN- ĐAU KHỔ LÀ CẦN THIẾT


Cuộc sống sẽ trở nên vô cùng ý nghĩa và thú vị nếu bạn xây cuộc đời mình bằng những giọt mồ hôi mặn chát của nỗ lực và vươn lên không ngừng, cộng với những giọt lệ rỉ ứa từ thất bại cùng với những dòng nước mắt hạnh phúc của thành công.
Đau khổ, bất toàn và không như ý là những sự thật hiển nhiên của cuộc đời như nắng, mưa, sông núi vẫn đang hiện diện gần gũi bên ta. Đã là sự thật hiển nhiên thì bạn không cần hoài công tránh né, vì “chạy trời cũng không khỏi nắng”. Sẽ là chọn lựa khôn ngoan nếu bạn học cách đương đầu với khó khăn, học kỹ năng chuyển hóa đau khổ và tập chấp nhận sự bất toàn và không như ý, cả ở trong ta lẫn ở ngoài ta.

Wednesday, July 18, 2018

HỌC KHÔNG CÓ ĐIỂM DỪNG


Còn sống là còn học; còn học là còn tiến bộ và đây là cách tự tạo cơ hội cho bạn mỗi ngày mỗi tốt hơn để cuộc sống thêm nhiều ý nghĩa. Học là cả một quá trình không bao giờ có điểm dừng. Cuốn sách đời không có trang cuối cùng, và bạn chỉ có thể học khi chấp nhận mình còn nhiều điều chưa biết.
Một cô dâu mới về nhà chồng khá vụng về việc bếp núc. Dù trước khi làm đám cưới, cô có tham gia học một khóa nấu ăn ngắn ngày, nhưng rồi chẳng đâu vào đâu, vì những gì học được vẫn chưa có thời gian để thực hành. Người mẹ chồng thấy con dâu không giỏi nấu nướng, nghĩ con gái thời nay không khéo nội trợ là chuyện bình thường, nên bà cũng thương mà thật lòng chỉ dẫn. Ấy vậy mà cô con dâu mới muốn lấy điểm với mẹ chồng, không muốn mọi người biết mình vụng về, cứ nghĩ đơn giản: mình coi những chỉ dẫn trên mạng, cùng chút ít kiến thức học được, rồi theo đó làm, sẽ được thôi. Thế là món nào cô cũng nói biết làm, biết nấu. Cuối cùng, đã hơn một tháng qua mà cô dâu mới vẫn lóng ngóng chưa nấu được một món ăn nào cho ra hồn. Cô cứ biện hộ “con thấy họ chỉ dễ quá, mà sao bắt tay vào làm nó không giống vậy”. May mắn người mẹ chồng rất bao dung và thông cảm, nói “không sao, con cứ tập, cứ học rồi sẽ thạo. Cái gì không biết, cần mẹ giúp thì cứ nói”.

Thursday, July 5, 2018

TỪ BƯỚC CHÂN ĐẦU TIÊN


Biển cả mênh mông được tạo ra từ vô số giọt nước nhỏ; cây đại thụ trưởng thành từ chiếc mầm bé tí xíu mỏng manh; bao thành tựu vĩ đại của nhân loại có được nhờ những nỗ lực từng bước không mệt mỏi của con người. Hành trình ngàn dặm bắt đầu từ bước chân đầu tiên. Để có thành công lớn, bạn phải biết trân trọng, chắt chiu từ những nỗ lực nho nhỏ mỗi ngày.
Cách đây không lâu, trong một lần về quê, tình cờ tôi gặp lại nhóm bạn học chung phổ thông. Qua thăm hỏi, tôi hiểu thêm về cuộc sống và công việc làm của các bạn. Nói chung, một số bạn thì mất liên lạc, còn lại ai cũng ổn theo cách riêng của mỗi người. Trong câu chuyện, các bạn có nhắc đến một người bạn, thời cấp 3 học khá tốt. Sau khi tốt nghiệp đại học, cũng như bao người mới tốt nghiệp khác, bạn ấy xin đi làm. Thế nhưng, qua nhiều lần xin việc, chỗ nào bạn ấy cũng chê lương khởi điểm thấp, công việc nặng nhọc, tính chất công việc không phù hợp với những gì được đào tạo… nên ba năm sau, khi các bạn khác cùng tốt nghiệp đại học đã ổn định công việc, bạn ấy vẫn thất nghiệp, vẫn chưa “hạ chuẩn” và chưa thôi ảo tưởng: làm phải đúng chuyên môn, phải làm thầy chứ không làm thợ. Sau đó, các bạn cùng lớp bặt tin bạn ấy cho đến nay, không biết cuối cùng, bạn ấy làm công việc gì và cuộc sống ra sao…