Thursday, February 12, 2009

Người đi vào, kẻ bước ra



Dòng sống tấp nập, kẻ xuôi người ngược đều hướng đến đích mình muốn. Ừ, mà sao là ‘xuôi’, thế nào là ‘ngược’ nhỉ? Vẫy tay chào cuộc sống cơm áo gạo tiền, rũ bỏ tất cả bước vào chốn thiền môn cô tịch để nuôi dưỡng trí tâm phát triển tuệ giác là xuôi hay ngược? Được nuôi nấng, chở che và dạy dỗ từ trong chùa từ thuở bé, nay bước ra hòa nhập dòng đời, thỏa sức vẫy vùng sức trẻ, là xuôi hay ngược?...

Hôm nay, tôi nhận được tin và biết rằng một tiểu tôi quen biết vừa từ chối mặc bộ đồ màu lam thanh nhã. Lòng chùng và nhói đau. 19 năm cơm áo đàn na không nuôi lớn tâm hồn em trong cõi đạo. 19 năm tiếng kệ kinh khuya sớm không cho em cảm giác bình an để có thể thích nghi nơi già lam. 19 năm chung sống với những người xuất gia, em đã không thâm nhập nếp sống người tu và tự tách mình ra khỏi môi trường mình được dưỡng nuôi từ tấm bé. 19 năm, từ một đứa trẻ bị bỏ rơi, lòng từ của những người xuất gia đã chắt chiu nuôi dạy từng ngày để hôm nay, em đủ trưởng thành và bước ra khỏi cổng chùa chọn hướng đi riêng cho mình. Con đường em đi rẽ lối từ đây. Tôi mong em hòa nhập vào cuộc sống tốt để sống xứng đáng một kiếp người. Tôi hy vọng những chất liệu của Đạo nuôi lớn em trong 19 năm nay sẽ là hành trang theo em trong suốt cuộc sống này và cho những kiếp sống sau. Tôi mong mỏi em đủ trưởng thành để không sa ngã, để sống sạch, sống trong, sống vững chãi và tìm thấy niềm vui trong từng bước đi em đã chọn. Cánh cửa này khép lại, cánh cửa khác mở ra. Con đường mình đi là do tự mình xây đắp nên. Mong em nên người!

Cuối ngày hôm nay, trước khi tắt máy nghỉ, tôi dạo vài trang blog quen. Vào blog của bác sĩ Phạm Doãn, tôi mới biết, ngày hôm nay, ông quyết định đặt xuống những lo toan trong cuộc sống đời thường, bước vào cửa Đạo, chính thức làm người xuất gia. Thế là sau nhiều năm nghiên cứu kinh sách, thực hành thiền tập, người thầy thuốc này đã dành trọn quãng đời còn lại để tu tập trên con đường trở về chính mình.

Entry cuối cùng trong blog Phạm Doãn có tựa đề “một mùa xuân thật nhẹ nhàng và bình yên…” đủ biết ông cảm thấy hài lòng với con đường mới ông vừa chọn lựa này biết bao. Trong entry này, ông viết:
Rất tiếc chẳng còn nhiều thời gian,
cho nên blog phải dừng lại...
Chào những người bạn đã từng quen ghé qua đây!
Những người đã từng một thời khắc khoải đi tìm Chánh Pháp.
Chúc các bạn thân tâm an lạc!
Cầu xin Đức Phật cùng các chư Thiên, gia trì và trợ duyên cho các bạn
để nhận ra Đạo Lộ,
mà Thầy Sakya Muni đã từng tu tập, đã từng giảng dạy...
và tha thiết muốn truyền lại cho những Phật tử đời sau
như chúng ta.

Phạm Doãn
Và ông đã chính thức thọ nhận y bát: (hình từ blog Phạm Doãn). Thế là bác sĩ Phạm Doãn làm lễ xuất gia hôm nay, 12 tháng 2 năm 2009 và được đặt pháp danh là Minh Triết.

Tôi đọc entry này mà lòng đầy cảm xúc. Vui mừng cho bác sĩ Phạm Doãn với sự lựa chọn mới. Cảm động với tấm lòng ông nhắn gởi, chúc chào mọi người. Mong Phạm Doãn thành công trên lộ trình tu tập giải thoát.


Cùng một cánh cửa, đang lúc này, tôi biết có một ngươi vừa bước vào, một người vừa đi ra. Tôi tin cả hai đang chọn hướng đi phù hợp với mình và họ sẽ toại nguyện. Cuộc sống sẽ vui hơn và ý nghĩa hơn nếu có thể làm được điều mình thích. Nhìn vào cánh cửa có kẻ vô người ra này, tôi cảm thấy có nhiều điều để suy gẫm.