Sunday, August 24, 2008

DẤU XƯA

Một tin vui. "Thời Báo Ấn Độ” (The Times of India) online ra ngày 22 tháng 8 có đăng tin về các di cảo của một tu viện được tìm thấy ở Moghalmari. Sáng nay (ngày 24 tháng 8), đọc "The Times of India" (báo giấy), thấy bài báo này được đăng lại. Nội dung bài báo như sau:




CALCUTTA: Mô đất cao 30 feet (khoảng 9,15 mét) trong một ngôi làng ở Bengal này, vốn đã sinh ra nhiều giả thuyết và truyền thuyết, tạo nên công trình khai quật, có thể coi là một trong những công trình khảo cổ vĩ đại nhất của Ấn Độ. Người ta tìm thấy nhiều di vật ghi dấu sự tồn tại của một tu viện có cấu trúc tinh xảo vùi trong đất đá cùng với thời gian.



Các nhà khảo cổ tin rằng, đây là một trong những tu viện được đề cập đến trong ký sự của Ngài Huyền Trang bây giờ mới được tìm thấy. Tu viện này được cho là có mặt vào thế kỷ thứ 7 - thời Ngài Huyền Trang, vị tu sĩ người Trung Quốc làm một cuộc hành trình dài 17 năm băng rừng lội suối sang tận Ấn Độ. Mô đất này được tìm thấy ở ngôi làng Moghalmari, cách Dantan, vùng đất phía tây của huyện Midnapore 5 ki lô mét.


Cuộc khai quật này do khoa khảo cổ học, trường đại học Calcutta thực hiện, với sự hỗ trợ kinh phí một phần từ Khoa khảo cổ học Ấn Độ. Ngài Huyền Trang đã viếng Bengal trong suốt thời đại vua Sasanka và mô tả chi tiết về thành phố cổ Tamralipta và một tu viện Ngài thấy ở đây. Thế nhưng những tài liệu sau này không đề cập đến các tu viện trong vùng này. Đây là vấn đề vẫn còn gây nhiều tranh cãi trong giới nghiên cứu và là đề tài tạo nên sự quan tâm cho các nhà khảo cổ học. Tuy nhiên, các nhà khảo cổ có cảm nhận rằng khu vực khai quật vùng Moghalmari cuối cùng sẽ lập kỷ lục về sự thật vấn đề này.


Một mô đất cao 30 feet, trong đó có một tu viện vùi mình trong nhiều thế kỷ qua, trở thành nguồn cho nhiều câu chuyện có tính truyền thuyết trong dân chúng ở đây. Các câu chuyện từ thời vua Sasanka đến trước thời vua Pala truyền nhau không dứt.

Cách đây vài năm, một đoàn chuyên gia thuộc khoa khảo cổ học trải qua vài tháng thăm dò ở Moghalmari như là một phần của dự án do Hội nghiên cứu khoa học và công nghiệp thực hiện. Các chuyên gia đào hầm thăm dò theo hướng cũ xuyên qua Dantan nhưng nửa chừng gặp phải một vật gì đó rất lớn cản đường.

Asok Datta, một thành viên trong đoàn chuyên gia của khoa khảo cổ nói “chúng tôi nhanh chóng chú ý đến mô đất mà người địa phương đã chỉ cho chúng tôi. Họ đưa cho chúng tôi coi hằng trăm vật thể và tượng đá nhỏ, vữa trang trí bề mặt và những mảnh sành nung họ đã thu thập được qua nhiều thế hệ. Những di vật quý họ đem làm vật trang trí trong nhà, thư viện, trường học và các công trình xây dựng khác trong làng.”
Thế là nhóm chuyên gia này đã chuẩn bị một báo cáo dự án rằng, rất có thể có một nền tu viện ở dưới mô đất này và gởi bản báo cáo ấy đến Khoa khảo cổ học Ấn Độ. Thế là Khoa chỉ đạo cho khai quật ngay.


Những cổ vật tìm thấy, những mảnh đất nung, gạch vỡ, gốm bể và nhiều thứ khác bị chôn vùi trong bùn đất. Qua những di vật thu thập được về những hoa văn trang trí trên tường, lớp vữa trang trí trên các mái vòm, các chuyên gia nói rằng đây là một trong những tu viên lớn nhất ở miền Đông Ấn Độ và chắc chắn tu viện này cũng thuộc vào hạng lớn ở Ấn Độ. Datta nói thêm rằng “đây quả thật là một điều thú vị là ở các tu viện khác, ngay cả những tu viện ở Gaya, những hoa văn bằng vữa chỉ có thể tìm thấy ở các điện thờ. Thế nhưng ở tu viện này, hoa văn vữa trang trí khắp toàn bộ tu viện. Không những thế, khi chúng tôi đào bới sườn hướng Đông của tu viện, chúng tôi tìm thấy một mạch nền có vữa trang trí dài 61 mét, có thể so sánh được với cái dài nhất nước rồi đó.”


Datta nói “Phần đã được khai quật của tu viện cho thấy các dãy phòng ở của chư Tăng nối liền nhau, hướng về sân chính nằm ở giữa. Thú vị nhất là khi chúng tôi tìm thấy khối đá chạm trổ nhiều tầng thờ Đức Phật thường được hiểu là Đức Phật trong tư thế ấn xúc địa. Chúng tôi cũng tìm thấy hai khối đá có hình tượng đầu người, có lẽ là tượng đầu Đức Phật, nhưng chúng tôi đợi sự phê chuẩn. Bên cạnh đó, chúng tôi còn tìm thấy nhiều mảnh sành cổ."



Trường đại học đã chuyển những vật thể này đến ông Bratindranath Mukherjee, một chuyên gia nghiên cứu cổ vật. Ông xác định niên đại ‘đáng tin cậy’ của những di vật này là vào thế kỷ thứ 7 và ông cũng đã giải mã chúng. Ông Mukherjee nói “những hiện vật này có niên đại vào thời hậu Gupta, khoảng cuối thế kỷ thứ 6 hoặc đầu thế kỷ thứ 7. Một số di khảo này có khắc dòng chữ “nếu không có tự hy sinh, không thể truyền bá chánh pháp.” Các nhà chuyên gia cho rằng, những hoa văn trang trí trên tu viện tương tự những cấu trúc Phật giáo vốn phổ biến vùng Tây Bắc Ấn.

Hội Châu Á đang xử lý tư liệu của cuộc khai quật này. Ông Ramkrishna Chatterjee, thư ký ấn hành của hội nói rằng, phần đầu tiên trong loạt xuất bản đã hoàn tất và sẽ công bố vào thứ Bảy khi đến viếng thăm tổng thống Pratibha Patil.