Tuesday, August 5, 2008

ĐẠO ĐỨC SUY ĐỒI



Càng ngày tôi càng thấy đạo đức gia đình và xã hội đang tuột dốc đến mức đau lòng và đã đến ngưỡng báo động đỏ trong xã hội. Báo chí gần đây đưa tin nhiều trường hợp thật rùng rợn. Từ ngoài đường vào đến trong nhà, những hành vi xấu ác ngày càng nhiều trong cuộc sống quanh ta.

Lấy cớ, dàn trận giả để cướp của, giết người để chiếm đoạt tài sản, hăm dọa, tống tiền, dằn mặt bằng băng nhóm xã hội đen...diễn ra hầu như hằng ngày từ phố thị nhộn nhịp đến làng quê hiền lành. Nào là thấy người bị tai nạn giao thông nằm bất tỉnh trên đường mà vẫn vô tâm điềm nhiên đi qua cũng không còn lạ. Thấy sự cố nào trên đường thì người vây quanh lại nhìn nhiều hơn người xả thân lao vào đưa người nạn đi cấp cứu không còn là ngoại lệ. Trên sân bóng, khi có người bị chấn thương, đội bạn còn biết đá bóng ra ngoài để nhân viên y tế vào sân săn sóc vết thương cho cầu thủ bị chấn thương. Chúng ta biết đánh giá đó là cử chỉ đẹp của tinh thần thể thao trên sân cỏ, mà sao nỡ "vô tình đi lướt qua nhau" khi đồng loại ta đang gặp nạn như vậy? Rồi hiếp dâm, ấu dâm ngay cả với người hàng xóm của mình ngày càng phổ biến hơn. Những con người thiếu trái tim và cơ thể họ toàn là máu lạnh mới có thể hành xử dã man và vô tâm đến như vậy.

Bước vào ngưỡng cửa gia đình lại càng tồi tệ hơn. Độc ác với người thân của mình đáng sợ hơn nhiều. Vợ giết chồng ngoại tình vì ghen tuông, chồng vì bê tha cờ bạc rượu chè giết vợ rồi chặt xác vợ thành nhiều khúc ném ở các nơi khác nhau để phi tang là chuyện có thật. Ngày càng nhiều hiện tượng các anh cứ bỏ bê ‘cơm nhà’, quên trách nhiệm gia đình mà đi ăn bánh ăn phở ngoài đường rồi biện hộ đại loại như “đàn ông đôi khi cũng khó giữ được con tim ngay thẳng trước phái yếu.” Còn các cô cùng đòi ‘bình đẳng giới’ mà những cuộc tình công sở đi cùng với thời cơm hộp cơ quan xuất hiện đầy dẫy cũng vì “chồng em thiếu cảm thông và chia sẻ trong công việc”. Khi tình dục trở thành một thứ ‘hàng hóa phi vật thể’ và ai cũng có thể cho mình có quyền 'sử dụng' thì ngàn lẻ một lý do cho những hành vi đi lệch chuẩn mực đạo đức xã hội trong các mối quan hệ gia đình, nhất là quan hệ vợ chồng. Giành giật tài sản thừa kế, người thân 'thanh toán' lẫn nhau, nghi kỵ, ích kỷ, tính toán chi li với anh chị em đến từng cọng rau trở thành chuyện thường ngày. Mối gắn kết thiêng liêng giữa những thân trong gia đình ngày càng mất ý nghĩa với sự sa đọa về đạo đức làm người.

Hôm nay, trên báo Thanh niên on-line có đăng tin, bi kịch xảy ra trong một gia đình ở Quảng Ngãi. Một người đã đánh người em ruột mình khi thấy người này ở trong bếp nhà mình. Người em này bưng chén cơm nguội nhưng không có thức ăn sang bếp nhà anh tìm chút đồ ăn để ăn miếng cơm nguội lót lòng mà bị người anh nghi là ăn trộm.

Bạo hành không dừng lại ở đó, ông lại đánh tiếp một người em khác vỡ ruột, đánh người mẹ già 82 tuổi (hình từ Thanh niên on-line) gãy tay phải bó bột và rách mí mắt khâu 5 mũi. Ông lại tiếp tục đánh đứa cháu và thế là bốn người phải nhập viện vì bị đánh chém trọng thương. Một người đã trả hiếu với mẹ mình như vậy đó, thật đau lòng với hành động đầy thú tính và dã man của một con người. Người mẹ già một đời tần tảo cực khổ sinh thành dưỡng dục đứa con bất hiếu vô nghì thổn thức trong nước mắt "Nào ngờ những giọt máu đứt ruột đẻ ra giờ lại đánh, chém với nhau. Người mẹ nào chẳng đau lòng. Đã hơn 80 tuổi đầu chưa từng thấy con đánh mẹ đến bầm mắt, gãy tay rồi làm em mình đứt ruột như vầy".

Con người một khi đã ác thì có thể ác hơn cầm thú. Có mấy loài cầm thú ăn thịt đồng loại mình vì chuyện tình cảm hay vì miếng ăn tồi tàn như vậy? Ý thức, suy nghĩ, lương tâm của những con người này mất thật rồi sao? những con người tốt xung quanh họ không đủ để đánh thức những đầu óc đã hóa đá và con tim chai sạn nơi những con người vô nhân tính này nữa rồi. Các ngôi nhà thờ chỉ còn là tập hợp của tường thành và cột trụ vút lên trời có lối kiến trúc lạ đủ để làm dấu cho người đi đường không hơn không kém. Các ngôi chùa ngân chuông sớm tối cũng chỉ là dấu hiệu báo giờ và chỉ có tác dụng đánh thức con người sau giấc ngủ dài sinh học của một đêm mà tiếng chuông ấy không thể thấu vào tâm can lay động nhân tính ẩn trong tận đáy sâu nơi con người họ. Buồn thay!