Monday, October 31, 2016

HALLOWEEN ĐẾN RỒI...

Lại một lễ hội quen thuộc ở phương Tây: lễ hội Halloween; đọc lại bài cũ vậy!

Sunday, October 30, 2016

NHỚ DIWALI...

Mới đó mà đã đến lễ Diwali rồi. Năm nay, Diwali nhằm ngày 30 tháng 9 âm lịch. Lòng chạnh nhớ từ mấy hôm nay rồi! Nhớ người, nhớ cảnh, nhớ trường lớp, nhớ đường sá, nhớ các món ăn quen thuộc, nhớ không khí lễ hội, nhớ văn hóa và nhớ về tất cả những gì thuộc về đất nước và con người thật dễ thương, hiền lành nơi đây!

Đọc lại bài cũ cho đỡ nhớ! DIWALI khi còn ở Ấn Độ nà!

Saturday, October 15, 2016

VIẾT THƯ ĐIỆN TỬ


Từ khi Ray Tomlinson gởi đi lá thư điện tử (email) đầu tiên vào năm 1971, phương tiện truyền thông này được ứng dụng trong cuộc sống ngày càng rộng rãi hơn. Nhờ vậy, thông tin được truyền đi nhanh hơn và điều này đã đem lại tiện nghi cho bao người, trong đó có chúng ta. 

Nhờ thư điện tử, thư tay ngày càng trở nên hiếm hoi, hiếm đến mức người bình thường như chúng ta có thể thấy không cần sử dụng đến phương tiện truyền thông cổ điển này. Có người không chỉ cả năm mà có thể nhiều năm không đặt bút viết một lá thư tay. Điều này chứng tỏ ta đã và đang sử dụng email nhiều như thế nào. Sử dụng nhiều là vậy, nhưng chúng ta lắm khi chủ quan, nhiều lúc lười biếng, có cả những trường hợp lạm dụng công nghệ thông tin này mà tạo cho người nhận email cảm giác không thoải mái.

Tuesday, October 11, 2016

THẤY KHỔ RỒI VƯỢT KHỔ – TỪ SAṂVEGA ĐẾN PASADA

 “Tôi tin rằng mỗi người đều không có sự lựa chọn nào khác là đối mặt với những khó khăn, bức bách (saṃvega) của riêng mình; chúng ta phải tìm ra lối thoát (pasada) cho chính mình vậy” (Thanissaro).
Câu nói “đời là bể khổ” trở nên quen thuộc với tất cả chúng ta. Những điều không như ý, bất toàn là hiện thân của cái khổ mà ta gặp hầu như mỗi ngày. Như vậy, khổ là một chất liệu không thể thiếu làm nên cuộc sống đầy sắc màu sinh động này và chắc chắn là ta không thể nào tránh né chúng. Chính vì vậy, trọng tâm bài pháp đầu tiên đức Phật chia sẻ với năm người bạn đồng tu là khổ và con đường diệt khổ. Điều đầu tiên trên tiến trình này là nhận rõ diện mạo của khổ đau. Nếu không cảm nhận được cái khổ đang thống thiết bức bách mình, sẽ không có ai tìm cách để thoát khổ. Đây là một sự thật được đức Phật chứng minh hùng hồn qua cuộc từ bỏ vĩ đại của Ngài: từ bỏ những gì cao quý nhất của trần gian là cung vàng điện ngọc để đi tìm con đường thoát khỏi những giới hạn giam hãm kiếp người. Thái tử nhận ra cái khổ ở các phương diện bức bách, tù hãm, căng thẳng, bất an thường trực của già, bệnh và chết đè nặng lên kiếp sống nhân sinh. Thế rồi, hoàn toàn đối lập, hình ảnh một người đạo sĩ thanh thoát dạo trước cổng thành như một tia nắng lóe lên trên bầu trời u ám mây đen đã vực dậy tâm lý nặng nề ấy, thắp sáng động lực ra đi để tìm cách cởi bỏ những ràng buộc nơi thái tử Siddhattha. Sự ra đi lịch sử ấy, hành trình tìm đạo và thành đạo vô tiền khoáng hậu của đức Phật bắt đầu từ chuỗi tâm lý thấy khổ rồi vượt khổ, nỗ lực, tinh cần đúng mức để đi đến thành công.  Trên cơ sở nhận thức này, toàn bộ những lời dạy trong sự nghiệp hoằng pháp của Ngài đặt trên trục xoay của giáo lý về khổ và con đường diệt khổ.