Tôi
dành entry này để viết về những học viên “đặc biệt” của khóa học… khá đặc biệt.
Đó là những người khắp các nẻo miền đất nước tham gia khóa học cử nhân Phật học,
hệ đào tạo từ xa của Học viện Phật giáo Việt Nam tại thành phố Hồ Chí Minh.
Họ là ai?
Họ
là những người xuất gia vừa lo việc chùa, việc giáo hội và cố gắng lắm để theo
học chương trình cử nhân Phật học mà lẽ ra, họ dành ra 4 năm xuyên suốt để theo
học khóa này theo hệ thường xuyên. Họ là những người vừa làm vừa học, vừa trang bị tri thức cho tự
thân, vừa phụng sự trên tinh thần độ tha. Ngoài công việc, họ còn phải tranh thủ sắp xếp thời gian để còn vào mạng lấy bài, nghe, đọc và học…Đó là những tăng ni theo học hệ từ xa, phần lớn còn lại là cư sĩ.
Entry này tôi viết chủ yếu về những người cư sĩ theo học Phật pháp ở khóa IV hệ đào tạo từ xa này.
Entry này tôi viết chủ yếu về những người cư sĩ theo học Phật pháp ở khóa IV hệ đào tạo từ xa này.
Họ là...
Họ
là những người từ miền Bắc xa xôi, miền Tây sông nước, miền Đông đất đỏ, miền
Trung khô cằn và miền cao nguyên nắng gió… không có điều kiện dự lớp vào các buổi
học cuối tuần (vốn được khuyến khích nên có mặt nếu có điều kiện, nhưng không bắt
buộc), vì khoảng cách địa lý là cả một vấn đề. Chính vì vậy họ mới chọn học
theo hệ từ xa.