Chết là một hiện tượng khách quan
Chết là một hiện tượng phổ quát diễn ra hằng ngày, hằng
giờ, hằng phút trên thế giới và có thể lúc này đây, khi tôi đang ngồi gõ những
dòng chữ này, cái chết đang diễn ra với ai đó ở một nơi nào đó trên hành tinh
này. Ấy vậy mà ai cũng muốn né tránh đề tài này, né tránh đến mức không muốn
nói đến, không muốn biết và không muốn đọc cả những bài viết thế này. Thế
nhưng, vẫn còn một ít người dám nhìn vào sự thật, vì biết rằng đã là sự thật,
thì không thể khác. Tôi viết về sự chết để nhắc chính mình và dành cho số ít
người ấy.
Chết là gì? mỗi một con người có định nghĩa riêng cho
mình tùy vào vốn tri thức, quá trình thẩm thấu cuộc sống và kinh nghiệm thực tế
với chính bản thân cũng như qua quá trình tiếp cận với những người thân xung
quanh. Dù quan niệm về ‘chết’ có khác nhau thế nào đi nữa, tôi tin rằng tất cả
đều nhất trí ở một điểm chung: chết là một điều chắc chắn xảy ra với tất cả
chúng ta và trong số những người bình thường, không ai biết được ‘điều chắc chắn’
ấy khi nào thì đến với mình. Vì thế cái chết luôn là một ẩn số, là nỗi ám ảnh,
căng thẳng và lo sợ của nhiều người. Trong căng thẳng và lo sợ ấy, hầu hết mọi
người đều có cách phản ứng như nhau: tránh né đến mức không dám nghĩ đến, không
dám gọi “đích danh” hiện tượng này mà nói chệch đi bằng nhiều từ khác như mất,
qua đời, quá vãng, quy tiên, khuất bóng, khuất núi, ra đi vĩnh viễn, an giấc
ngàn thu, viên tịch, ra đi, lâm chung… Dù có gọi bằng từ gì đi nữa, chết là một
sự thật không thể tránh khỏi.