Friday, April 24, 2009

Con đường


Những khó khăn chúng ta gặp không phải là những gì cản trở trên đường mình đi, mà chính những khó khăn ấy tạo nên con đường. Những khó khăn ấy là những cơ hội để đánh thức mình. Liệu chúng ta có học được gì khi một tình huống không mong đợi xảy đến không? Một tình huống vô duyên cớ như một cuộc điện thoại làm bạn thức giấc khi đang ngủ? Bạn có thể khi nhìn tình huống như thế, thấy ra điều gì cần học ở đây không? Bạn có để nó đi vào trong tâm mình không? Bằng cách học làm như vậy, chúng ta bắt đầu xây dựng những bước căn bản trong việc học cách mở lòng ra để đón nhận những gì cuộc sống mang lại cho mình. Ngay cả khi chúng ta không thích điều này, chúng ta hiểu rằng khó khăn này là sự luyện tập của mình, là con đường mình đi và chính là cuộc sống của mình.

Our difficulties are not obstacles to the path; they are the path itself. They are opportunities to awaken. Can we learn what it means to welcome an unwanted situation, with its sense of groundlessness, as a wake-up call? Can we look at it as a signal that there is something here to be learned? Can we allow it to penetrate our hearts? By learning to do this, we are taking the first basic step toward learning what it means to be open with whatever life presents us. Even when we don’t like it, we understand that this difficulty is our practice, our path, our life.

–Ezra Bayda, from Being Zen: Bringing Meditation to Life (Shambhala)