Là con người hẳn
phải bị té ngã, không lúc này thì lúc khác. Nếu chúng ta thấu hiểu
sự thật này, ta sẽ nhẹ nhàng hơn trong đánh giá, phê bình. Buông lời
chừng mực, vừa phải, tha thứ cho chính mình và người khác là thể
hiện tính nhân bản của mình. Tha thứ là mở ra cơ hội cho sự tiến
bộ. Tha thứ, là trao nhau một niềm tin. Tha thứ, là dành cho giáo dục một vị trí trân trọng.
Một trái tim rộng lượng và tha thứ là cả một suối nguồn hạnh phúc |
Chân lý đầu tiên
đức Phật nói đến là khổ đau vốn là một sự thật luôn tồn tại trong
cuộc sống. Trong cái khổ ấy, có cả lỗi lầm, điều mà ta chưa đủ khả
năng để vượt qua. Trong sai lầm, ta biết khởi lòng bi mẫn; trong sai lầm, ta biết nuôi dưỡng hạt giống yêu thương cho nó nảy mầm và đâm chồi để cùng giúp nhau dần hoàn
thiện, bớt sai lầm là một điều đáng quý.