Saturday, May 10, 2014

CHỜ... XEM!


Mấy ngày nay, theo thói quen, sáng sáng lướt tin để còn biết những gì đang diễn ra trên thế giới ta đang sống. Báo mạng nào cũng đưa tin trang nhất về cái giàn khoan 981 của Trung Quốc. Không để ý  lắm, mà chữ cứ ùa ra trước mắt, nên chi tôi cũng biết sơ sơ tình hình:
Các nước trên thế giới phản đối, ngay cả những nước “anh em” của Trung Quốc cũng không đồng tình về sự vi phạm chủ quyền này.
miễn Trung Quốc thấy đúng, là cứ tiến hành…
Trung Quốc lại còn trắng trợn tố ngược tàu Việt Nam đâm tàu Trung Quốc 171 lần, trong khi đó, Trung Quốc làm mưa làm gió trong vùng thềm lục địa thuộc hải phận Việt Nam, đâm tàu Việt Nam thủng, làm bị thương nhiều người, nhiều lần như vậy…
 Tình bằng hữu Việt-Trung như môi với răng, môi hở răng lạnh, mà sao lại thế?
Tại sao Trung Quốc dám làm, dám phát ngôn, dám vi phạm cả công ước quốc tế, dám đổ thừa, vu khống, dám có thái độ nghênh ngang đến thế?

Chỉ vì ỷ mình mạnh, đất rộng người đông, vì thiếu đi cái “fair play” cần có trong tất cả các mối quan hệ, từ vĩ mô đến vi mô mà dám làm những điều thiên hạ không dám làm!
Liệu có “lấy tay che trời” được chăng?
Chờ xem quốc tế phân xử ra sao?
Chờ xem…

Trông xa rồi lại nhìn gần. Ngẫm lại, so với những gì đang diễn ra với ta và quanh ta, có khác gì đâu?! Chuyện muôn thuở ở khắp mọi nơi, kể cả môi trường tưởng chừng “sạch nhất” của xã hội: ỷ mạnh hiếp yếu, ỷ lớn lấn lướt nhỏ, ỷ đông người phủ đầu người cô thế...
Đời là thế, thế mới là đời!
Tôi cũng đang … chờ… xem...


Lắm lúc chỉ cần một tí “fair play” thể hiện bằng thái độ biết cách “bỏ vỏ” sau khi biết “vắt chanh” thôi, ấy vậy cũng không dễ với những người thuộc nhóm máu “Th...”!


Liệu “fair play” có quá xa xỉ trong cuộc sống này?!


Nói vậy thôi chứ dù gì, ta cũng nên tin vào sự công bằng của cuộc sống, khi thấy đây đó vẫn le lói vài tin về sự nhận sai, sửa sai trong một số vụ việc vừa qua. Ví dụ chuyện ông Nguyễn Thanh chấn (http://vnexpress.net/tin-tuc/phap-luat/hai-can-bo-trong-vu-an-oan-nguyen-thanh-chan-bi-bat-2988675.html);


hay việc của cô Lê Thị Thanh Bình (http://www.tienphong.vn/Phap-Luat/tand-quang-binh-xin-loi-vi-ket-toi-co-gai-chiem-51-luong-vang-703977.tpo).


Tính đến khả năng xấu nhất xảy ra, nếu vô phước gặp phải một đám đông mù màu ... chân lý thì cũng còn có sự phán xét của nhân quả mà.


Hãy tin và chờ đợi!




P/S: Nhà văn Nguyễn Quang Vinh bảo Trung Quốc đừng đối ngoại như cân hàng thịt! Ông viết: “ Xin lỗi các chị bán thịt, chỉ là cách so sánh cho Trung Quốc hiểu, rằng, các ông đừng đối ngoại theo kiểu “cân hàng thịt”, lúc thế này, lúc thế kia, lúc ngọt xớt, lúc hung hăng, lúc nhẹ, lúc nặng, xoen xoét xoen xoét,...”
Bác Vinh ơi, dường như tất cả ai có âm mưu, thủ đoạn đều đối xử như thế đấy Bác à!
http://cuvinhkhoailang.blogspot.com/2014/05/trung-quoc-ung-oi-ngoai-theo-kieu-can.html